“Thế… Thế tử…”
Gương mặt nàng Khanh Khanh đỏ ửng như đào chín, hai chân mềm nhũn, toàn thân tê dại, run rẩy đến độ đứng không vững. Vừa xấu hổ, lại vừa e ngại, nàng chẳng dám động đậy dù chỉ một chút.
“Thế tử… tính để ta ở lại phủ bao lâu nữa?” – nàng hỏi, giọng lí nhí như tiếng muỗi kêu, lại như là lấy hết can đảm để nói ra.
Hắn mỗi lần chạm đến đâu, thân thể nàng liền khẽ run đến đó. Sở Trác khẽ vuốt ve gò má nàng, khóe môi cong cong, nụ cười lười nhác mà kiêu ngạo: “Gấp làm gì?”
“Nhưng rốt cuộc là… đến khi nào?” – nàng khẽ rít hỏi, trái tim tựa như đánh trống, vừa sợ vừa thấp thỏm.
Sở Trác kề sát bên tai nàng, hơi thở nóng hổi phả vào làm nàng co rụt vai lại, làn hơi ấm khiến vành tai nàng đỏ bừng.
“Hẳn là… đến khi ta không còn muốn ngủ cùng ngươi nữa.”
Câu nói nhẹ như gió, nhưng lại như sấm đánh ngang tai, khiến đầu óc Khanh Khanh ong ong. Nàng cắn môi, thầm rủa tên Sở Trác đáng giận này đúng là chẳng biết liêm sỉ!
“Nhưng… nhưng ta phải về nhà!” – nàng cố lấy lại tinh thần, gắng gượng lên tiếng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play