Chỉ là, sáu năm đã trôi qua… Linh hồn của lão sư không hề có bất kỳ thay đổi nào… Điều này có thể sao?
Trong đầu miên man suy nghĩ, Thẩm Ngôn Cảnh mới chú ý đến mái tóc dài bị cắt xén lộn xộn của nữ sinh trước mặt, cậu ấy khẽ cau mày.
“Tớ không bị thương. Cảm ơn cậu.”
Lục Tư Noãn ban đầu thấy cậu ấy hung dữ có chút xa lạ, nhưng khi cậu ấy cất lời, giọng nói lạnh lùng khàn khàn dù không còn nãi thanh nãi khí như xưa, nhưng ngữ điệu vẫn ngoan ngoãn, mềm mại, toàn thân khí chất cũng dịu đi, cứ như làn khói mù vừa rồi tan biến trong chốc lát, như trời lại sáng sau mưa, vẫn như hồi nhỏ, bất kể cô nói gì, cậu ấy đều ngoan ngoãn nghe lời đáp lại.
Còn nhỏ tuổi mà đã làm được việc nghĩa hăng hái, làm việc tốt, không hổ là học sinh giỏi do cô dạy dỗ.
Vừa rồi chắc chắn là đang khó chịu, nên mới hung dữ như vậy. Giống như lúc cô bị thương vậy.
Nhưng mà —

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play