Sau khi Lục Tư Noãn rời đi, Thẩm Ngôn Cảnh luôn tìm kiếm cơ hội để trốn khỏi viện phúc lợi. Rõ ràng cô Lục đã từng nói sẽ tìm được gia đình nhận nuôi tốt cho cậu và Quý Miêu Miêu rồi mới rời đi, vậy mà bây giờ lại đột ngột nói phải về. Điều này khiến Thẩm Ngôn Cảnh luôn có một dự cảm chẳng lành.
Trực giác của Thẩm Ngôn Cảnh vốn luôn rất chính xác. Càng lúc càng bất an, cậu thấy tài xế của Viện trưởng Vương đỗ xe ở cổng khu dạy học rồi lên lầu đón ông ta. Thẩm Ngôn Cảnh lập tức mang theo quyển nhật ký quan trọng nhất của mình, túi tiền lẻ và một cây kéo đã lén giấu từ trước, rồi lẻn vào cốp xe.
Sau khi Viện trưởng Vương và tài xế xuống xe khoảng mười lăm phút, Thẩm Ngôn Cảnh, người đã co mình trong cốp xe suốt một giờ, mới lén lút bò ra. Cậu thầm mừng vì không bị phát hiện. Khi đang định lặng lẽ rời đi, cậu bỗng nghe thấy tiếng nức nở cầu xin đứt quãng của cô Lục phát ra từ nhà kho cách đó không xa.
Để không bị người trong nhà kho phát hiện, Thẩm Ngôn Cảnh cầm cây kéo dùng để phòng thân cẩn thận tiếp cận cánh cửa sắt. Không ngờ, đập vào mắt cậu là hình ảnh cô Lục bị trói chặt bằng dây thừng.
Áo cô bị xé rách tả tơi, trên trán có một vết máu đỏ tươi chảy dài trên gương mặt trắng bệch. Lúc này, cổ họng cô bị Viện trưởng Vương bóp chặt, khóe mắt vì khó thở mà ửng đỏ, đôi môi khô khốc tái nhợt run rẩy.
Đầu óc Thẩm Ngôn Cảnh lập tức trống rỗng. Phản xạ có điều kiện hành động trước khi lý trí kịp suy nghĩ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play