“Cô Lục, sao cô lại khóc?” Thẩm Ngôn Cảnh, người vẫn luôn lặng lẽ quan sát cô Lục, lo lắng kêu lên.
Thấy mình đã làm cô giáo khóc, Quý Miêu Miêu hoảng hốt, luống cuống cả tay chân: “Cô Lục, con xin lỗi… Con sẽ không bao giờ nói chuyện với chú Trương nữa! Cô Lục nói chú ấy là người xấu, thì chú ấy chắc chắn là người xấu! Tuyệt đối sẽ không để chú ấy ôm… Chỉ để cô Lục ôm thôi…”
Không chút do dự, Quý Miêu Miêu giơ đôi tay nhỏ mũm mĩm ôm chặt lấy cô Lục, giọng nói đầy lo lắng và sợ hãi.
Thẩm Ngôn Cảnh thấy vậy cũng căng thẳng ôm lấy cô: “Cô Lục đừng khóc… Quý Miêu Miêu ngốc, nhưng con thông minh… Con không mắc bẫy… Con đã sớm biết họ là người xấu… nên không lấy kẹo của họ… Con chỉ ăn kẹo của cô Lục…”
Sự quan tâm đơn thuần, non nớt của hai đứa trẻ khiến khóe mắt cô Lục càng nóng hơn. Cô không kìm được cảm xúc, ôm chặt cả hai vào lòng mà bật khóc nức nở.
“Chắc cô là một người đại ngốc… một kẻ ngốc toàn tập… Nếu cô phát hiện sớm hơn thì tốt rồi… Thế mà đã hai tháng rồi cô vẫn chưa nhìn ra bộ mặt thật của bọn họ…”
“Thẩm Ngôn Cảnh, cô xin lỗi… Cô đã không để tâm đến lời cảnh báo của con… Cứ nghĩ con đang giận dỗi… Cô xin lỗi… cô xin lỗi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT