Thẩm Ngôn Cảnh vẫn còn chút nói ngọng, nhưng lại nỗ lực thử dùng giọng nói mới mẻ để giao tiếp. Sau khi gọi hai lần “Lục lão sư”, cậu bé vui mừng nở nụ cười tươi rói.
Lục Tư Noãn cảm thấy trái tim mình như được ai đó nhẹ nhàng xoa dịu. Cô không kìm được đưa tay xoa xoa cái đầu nhỏ đang lộn xộn vì ngủ của cậu.
“Thẩm Ngôn Cảnh giỏi quá!” Cô chân thành khen ngợi, “Giọng con rất hay đó, về sau phải nói chuyện nhiều hơn nha ~”
Ngày 14 tháng 7 năm 2010. Trời nhiều mây chuyển nắng.
Nỗ lực buổi tối không uổng phí, hôm nay cuối cùng cũng có thể nói chuyện bình thường ~
Cô giáo khen giọng mình rất hay ~ Vui quá!
— Nhật ký của Thẩm Ngôn Cảnh được giấu dưới gối
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT