Cô Trần liếc nhìn Thẩm Ngôn Cảnh đang ngồi yên lặng trên xe lăn.
Thẩm Ngôn Cảnh nắm chặt tay, môi mím chặt, không giống như khi ở trước mặt Lục Tư Noãn mà cố gắng giải thích.
Bởi vì cậu biết giải thích với những người này cũng vô ích.
Vị chua xót không lời phủ lên môi răng, những ánh mắt kỳ quái xung quanh đè nén khiến Thẩm Ngôn Cảnh có chút khó thở, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
“Quan trọng nhất là, trẻ em trong lớp giáo dục đặc biệt khi gặp phải một số kích thích nhất định, có thể có hành vi tự làm hại hoặc hung hăng, kích động. Hiện tại, vẫn nên để bạn Thẩm nghỉ ngơi dưỡng thương thật tốt…”
Đa số mọi người khi xử lý sự việc đều theo một kiểu “thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện”, “chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có”.
Vốn dĩ chuyện này, chỉ cần hai học sinh kia ngoan ngoãn xin lỗi nhận lỗi, xét thấy vẫn còn là trẻ con, Lục Tư Noãn không định làm lớn chuyện, dù sao cô còn muốn được chuyển chính thức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play