Diệp Nguyên Trạch nhìn dòng trạng thái trên Weibo của Thôi Kiều: “Ta không yêu thế giới này: Em đã không nói cho anh biết, sở dĩ em nhất quyết phải nấu món sườn kho tàu không chỉ vì đó là tiền lương đầu tiên anh dành cho em, em không nỡ lãng phí. Mà hơn hết, là vì sau này anh có lương, sẽ lại mời người mình yêu thưởng thức bữa ăn ngon, và người đó vĩnh viễn không thể là em.”
Ngồi trên ban công, anh liên tục rít thuốc. Anh đã đọc hết tất cả những dòng Weibo của Thôi Kiều, từng chút một, từng chút một. Nỗi khổ sở, sự bàng hoàng, tuyệt vọng, rồi tình mẫu tử trỗi dậy và cuối cùng là quyết định... Tất cả đều hiện rõ mồn một trước mắt anh.
Sáng sớm hôm đó, khi Thôi Kiều đang tản bộ, một cuộc điện thoại lạ gọi đến.
“Alo?” Vì đang mang thai, sức khỏe cô không được tốt lắm. Thai còn nhỏ nên cô không dám chạy bộ, chỉ có thể đi tản bộ.
Diệp Nguyên Trạch trước đây luôn đi cùng cô, nhưng hôm nay anh nói giáo sư có việc cần nên đã ra ngoài từ rất sớm.
“Tôi nghe nói, cô có thai rồi.” Giọng nói đầu dây bên kia tràn đầy sự chế giễu, “Cô nghĩ có thể dựa vào một đứa trẻ mà gả vào hào môn sao?”
Khóe miệng Thôi Kiều giật giật. Đại gia tra nam sau một thời gian dài im hơi lặng tiếng, cuối cùng cũng chịu online rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT