Bữa tối tại nhà họ Ôn có bầu không khí ấm áp.
Năm người Ôn gia cùng với Đoạn Nghị đột ngột ghé thăm tề tựu xung quanh chiếc bàn tròn lớn. Chu Thiếu Ngu ngồi ở ghế ăn dặm dành cho trẻ con, ở giữa Ôn Dụ Đóa và Ôn Sở Duyệt.
Người giúp việc mang ra một bát canh dưỡng sinh mùa đông tinh xảo cho mỗi người. Họ cũng đặt trước mặt Chu Thiếu Ngu một bát cháo thịt heo và cải ngồng được ninh nhừ, hai miếng bánh trứng cà rốt và một đĩa bông cải xanh luộc nhỏ. Ôn Dụ Đóa đeo chiếc yếm hình khủng long màu xanh lá cây cho con. Cậu bé tự mình dùng tay bốc bánh trứng cho vào miệng, rồi cười với người dì xinh đẹp đã lâu không gặp. Ôn Sở Duyệt đáp lại bằng một nụ cười thân thiện, khen ngợi: “Tiểu Ngư ăn giỏi quá.”
Được khen, Chu Thiếu Ngu giống như một chú cún con được cổ vũ, vui vẻ vẫy đuôi, lập tức nhét cả bông cải xanh mà bình thường cậu không thích vào miệng. Ôn Dụ Đóa thầm nghĩ: “Biết thế này, ngày thường mình nên đưa Chu Thiếu Ngu về nhà thường xuyên hơn.”
Ngồi cạnh Đoạn Nghị, ánh mắt anh ta cứ lơ đãng đặt lên người Ôn Sở Duyệt, trong khi cô ấy lại chẳng hề liếc nhìn anh ta.
Mẹ Ôn, đã sớm nhận ra vị Đoạn thiếu gia này đang theo đuổi con gái lớn của mình. Nhưng vì tiếng tăm của Đoạn Nghị không được tốt, lại là một công tử ăn chơi, nên bà cần phải xem xét kỹ lưỡng thêm. Bà lịch sự nói: “Tiểu Đoạn, cứ coi đây như nhà của cháu. Món canh này rất tốt cho dạ dày, uống vào mùa đông là nhất.” Đoạn Nghị cười đáp: “Cháu cảm ơn bác ạ.”
Ba Ôn ngồi ở vị trí chủ tọa hiền hòa nói: “Nếu đồ ăn đã đủ cả rồi thì mọi người ăn cơm đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT