Nhìn thấy người đến là quản gia Sầm chứ không phải Ôn Dụ Đóa, hai bàn tay nhỏ mũm mĩm của Chu Thiếu Ngu siết chặt thanh chắn, đôi mắt to nhanh chóng ngập một lớp sương mù ướt át.
Có phải mẹ không cần cậu bé nữa không? Tại sao không đón cậu bé về ngủ?
Chu Thiếu Ngu ôm chặt con sư tử búp bê vải còn vương lại mùi hương của mẹ trong lòng, nước mắt không kìm được nhỏ xuống. Cậu bé bản năng dùng đôi tay nhỏ tự lau nước mắt cho mình, vốn dĩ hành động này chỉ có mẹ mới làm cho cậu.
Khóe mắt và phần da mềm mại trên mũi của Chu Thiếu Ngu nhanh chóng đỏ ửng.
Chu Tri Việt thở dài một tiếng rất nhỏ mà khó nhận ra, anh mở khóa cổng quây, bế cậu bé ra ngoài, đặt lên chiếc giường lớn. Anh xoa xoa mái tóc xoăn nhỏ của Chu Thiếu Ngu, bất lực nói: "Đừng khóc, ba kể chuyện cho con nghe."
Chu Tri Việt mặc cho Chu Thiếu Ngu chiếc túi ngủ phân chân mùa thu, mở hai ngọn đèn tường màu vàng ấm áp, căn phòng lớn trống trải và lạnh lẽo thường ngày bỗng chốc trở nên ấm cúng.
Anh bế Chu Thiếu Ngu nằm nghiêng bên cạnh đầu giường, mở những cuốn sách kể chuyện trước khi ngủ mà Ôn Dụ Đóa đã tỉ mỉ chọn lựa cho họ. Tất cả đều là những câu chuyện nhỏ về mối quan hệ giữa ba mẹ và em bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT