Ôn Dụ Đóa bước đến mở cửa thì thấy Chu Tri Việt đang đứng bên ngoài. Anh mặc một bộ đồ thể thao màu xám đậm, trên trán lấm tấm mồ hôi, da mặt hơi ửng hồng, rõ ràng là vừa tập thể dục buổi sáng xong.
"Em bị ốm sao?" Chu Tri Việt tháo tai nghe ra, cúi xuống nhìn sát mặt Ôn Dụ Đóa, giữa hai hàng lông mày ẩn hiện nét lo lắng.
Khuôn mặt Ôn Dụ Đóa trắng bệch, hốc hác, mí mắt hơi sưng, môi không còn chút máu, trông cô rất khó chịu.
Sau khi mở cửa cho Chu Tri Việt, cô lập tức chui trở lại vào chăn, đôi mắt ướt át liếc nhìn người đàn ông đang chần chừ không vào phòng.
Chu Tri Việt đành bước đến mép giường, nhíu mày nhìn xuống cô.
"Sáng nay vừa rời giường em đã cảm thấy rất khó chịu, đầu đau, lưng đau, tay cũng đau, đặc biệt là cổ họng. Cả người cứ như bị xe tải cán qua vậy.” Ôn Dụ Đóa nhăn nhó cái mũi đỏ ửng, dáng vẻ tủi thân đáng thương, giọng khàn khàn, nhỏ nhẹ nói: “Anh sờ xem em có bị sốt không?”
Nghe vậy, Chu Tri Việt đành cúi người xuống, nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay thô ráp lên trán cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT