"...Tạm được." Tống Ý ngữ khí lạnh nhạt.
Phong Kỳ Tốn lại trực tiếp hưng phấn mà nhào tới.
"Sư tôn đúng là khẩu thị tâm phi (miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo), cho dù là thích cũng phải nói không thích. Giờ nói tạm được, e rằng kỳ thật rất thích ta." Phong Kỳ Tốn với vẻ mặt như đã nhìn thấu người kia, còn trực tiếp nắm tay người đàn ông ấn lên phù văn trên trán mình.
"Sư tôn cũng biết phù văn này có tác dụng gì không?" Ánh mắt Phong Kỳ Tốn có chút ám trầm.
"Không muốn biết, buông ra." Tống Ý sau khi thoát khỏi sự đánh sâu vào (tác động mạnh) của việc nhìn thấy phượng hoàng, cả người lại lần nữa trở nên lạnh nhạt vô tình.
"Phượng Hoàng nhất tộc của ta, bất luận nam nữ, đều là nhất sinh nhất thế nhất song nhân (một đời một kiếp một đôi), mỗi người đều phải thủ thân như ngọc (giữ gìn trinh tiết) vì bạn lữ tương lai. Phù văn trên trán này, cũng tương đương với thủ cung sa (nốt ruồi son biểu thị trinh tiết) ở thế gian. Không có thủ cung sa này, trong Phượng Hoàng nhất tộc không thể tìm được bạn lữ." Phong Kỳ Tốn lại tự mình giải thích nguồn gốc của phù văn kia.
Trong lòng Tống Ý dâng lên dự cảm bất hảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT