Thư ký chỉ đành vội vàng đáp lời, nhanh chóng dẫn người ra ngoài sắp xếp.
Trong khi đó, ở phòng bệnh trên lầu, Hạ Khai Tễ cũng vừa mới tỉnh lại từ hôn mê.
“Tiểu Ngọc đâu?” Ngón tay Hạ Khai Tễ nắm hờ thành nắm đấm trên chiếc khăn trải giường trắng tinh, vừa tỉnh lại liền mở miệng hỏi.
Trong mơ, Phong Ngọc cùng con mèo tên là Hệ thống đi mà không quay đầu lại. Từ đó, trên thế giới không còn Phong Ngọc nữa. Mọi người dường như đã quên mất trên thế giới này đã từng có người này, nhưng cố tình, hắn không thể quên, hồi ức lặp đi lặp lại, người đó rõ ràng trong ký ức, nhưng lại mơ hồ trong cuộc đời hắn…
Cảm giác nghẹt thở giống như thủy triều ập đến. Khi Hạ Khai Tễ giãy giụa tỉnh lại, hắn nhìn về phía không trung. Định mệnh đã an bài, hắn cảm giác nếu hắn không làm gì đó, kết cục của hắn và Phong Ngọc rất có khả năng sẽ như những gì đã chứng kiến trong mơ.
“Cái này, vẫn đang tìm kiếm.” Người bên cạnh vội vàng trả lời.
Ánh mắt Hạ Khai Tễ nhìn về phía hư không, một lúc lâu, “Phái tất cả những người có thể phái đi tìm kiếm, ngoài ra, tìm một chiếc xe lăn đến đây.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT