Tháo gỡ xong thứ đồ kia, Phong Ngọc nhìn ngang nhìn dọc, cảm thấy để lại tại chỗ cũng không ổn, mà mang ra ngoài thì càng kỳ quặc. Cuối cùng, cậu nghĩ đi nghĩ lại, chỉ đành cởi chiếc áo hoodie, khóa chặt vật đó vào bên trong.
May mắn là bên trong áo hoodie còn mặc một chiếc áo thun. Phong Ngọc không khỏi thầm may mắn.
Cọ xát mãi rồi mới đẩy cửa đi ra ngoài, Phong Ngọc lén lút đặt đồ vật lên ghế sofa, lúc này mới quay đầu nhìn về phía Hạ Khai Tễ, chuẩn bị thành thật thú tội.
"… Chuyện là như vậy đấy, Hạ Nghi Châu đúng là một tên biến thái tâm thần, em, em nhất thời xúc động, mới…" Phong Ngọc ngước mắt mong chờ nhìn Hạ Khai Tễ, dùng cái cớ quen thuộc như mọi khi.
Hoặc là "nhất thời xúc động", hoặc là "không cẩn thận", hoặc là dứt khoát đổ lỗi cho người khác. Nhiều năm trôi qua, cậu ta vẫn trước sau như một, hoàn toàn không có tiến bộ.
"Lại đây." Hạ Khai Tễ nghe xong lời ấy nhưng không biểu lộ gì, vẻ mặt vẫn ôn hòa bình tĩnh như thường. Anh vẫy tay về phía Phong Ngọc.
Phong Ngọc sửng sốt một chút, do dự tại chỗ một lát rồi mới tiến lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play