Kiều Nghi không khỏi có chút ghen tị. Cao như vậy đứng ở đó chẳng khác nào một cái cột. Không như cậu, chiều cao vừa vặn 1m75, không cao không thấp, có thể mang lại cảm giác an toàn cho con gái, lại không quá cao đến mức làm cổ họ mỏi khi nhìn mặt.
Khi đến gần, Kiều Nghi mới nhìn rõ người đứng trước cửa nhà mình lại là Tịch Thành Ngự.
“Tịch ca? Anh sao lại ở đây?” Kiều Nghi vừa xoay xoay chìa khóa một cách bình thản, chọn ra chìa khóa nhà, tra vào ổ, mở cửa, vừa hỏi.
Nhưng khí chất của Tịch Thành Ngự hôm nay dường như đã thay đổi hoàn toàn. Nếu thường ngày, với thân phận của một người làm kinh doanh, Tịch Thành Ngự không thể lúc nào cũng lạnh lùng với người khác, nên thường dùng vẻ ngoài ôn nhu nhã nhặn để che giấu sự lạnh nhạt bên trong, thì lúc này đây, anh ta dường như đã lột bỏ hết lớp ngụy trang đó. Tịch Thành Ngự phô bày ra vẻ lạnh lùng khó gần nhất, cùng với ánh mắt u tối, khiến người ta cảm thấy như bị một con rắn độc quấn lấy, ngay cả không khí cũng trở nên lạnh lẽo và nặng nề.
Tay Kiều Nghi run lên hai cái, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra bình thường. Trong đầu cậu thầm nghĩ, mở cửa xong sẽ chạy thật nhanh vào trong rồi khóa trái cửa lại.
Cậu nghĩ vậy và thực hiện ngay. Cửa vừa mở, cậu chui vào rồi quay người đóng sập lại. Ngay sau đó, một bàn tay thon dài, xương khớp rõ ràng đặt lên cánh cửa, cứng rắn đẩy cánh cửa suýt đóng lại kia mở ra.
Kiều Nghi nhìn cánh cửa bị đẩy ra từng chút một, da đầu tê dại. Gần như không đợi cửa mở đủ rộng để một người lọt qua, cậu đã quay người chuẩn bị chạy vào phòng ngủ để khóa trái cửa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT