"Ừm?" Kiều Nghi đổi tư thế, lười biếng dựa vào đầu giường, lấy chiếc gối bên cạnh đặt lên đùi. Vừa nghe điện thoại, cậu vừa nhàm chán vuốt những sợi lông xù trên gối, rồi dùng ngón tay nghịch ngợm vẽ vời trên đó.
Nhưng ở đầu dây bên kia, Tần Kiến Vi lại không nói gì thêm. Dường như anh ta đã đưa điện thoại ra xa, đến cả tiếng thở dốc nặng nề lúc trước cũng trở nên mơ hồ.
"Tần ca?" Kiều Nghi lắng nghe một lúc, tưởng rằng Tần Kiến Vi để điện thoại sang một bên. Cậu định hỏi một tiếng, nếu không có đáp lại sẽ cúp máy.
"Ừm…" Mãi một lúc sau, đầu dây bên kia mới có tiếng đáp lại, nhưng âm thanh đó không giống trả lời, mà giống một tiếng r*n rỉ đang cố gắng kìm nén.
Dường như chiếc điện thoại lại được đưa lại gần, tiếng thở dốc kịch liệt lại trở nên rõ ràng. Kiều Nghi không biết đối phương đang làm gì, hay Tần Kiến Vi bị bệnh, gọi điện thoại đến chỉ để thở dốc cho cậu nghe?
Ai mà chả biết thở dốc?
Kiều Nghi có chút thiếu kiên nhẫn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT