Dù trong ánh sáng mờ ảo, vết hằn đó vẫn vô cùng bắt mắt, gần như chói mắt.
Kiều Nghi cũng lờ mờ ngửi thấy mùi rượu trên người đối phương, cho nên cũng không nghĩ nhiều.
Ôm một lát thì ôm một lát vậy, cũng đâu có mất miếng thịt nào.
Nhưng mà ôm đến ba phút rồi vẫn chưa buông, có phải hơi quá đáng không?
Kiều Nghi lại lần nữa đẩy ra, lần này cuối cùng cũng đẩy được người kia.
“Hơi lạnh, Tần ca anh thật sự không lên nhà sao?” Kiều Nghi nhích người, xoa xoa cánh tay.
“Không lên đâu, cậu lên đi, nghỉ ngơi sớm.” Ánh mắt Tần Kiến Vi, dưới ánh đèn đường lờ mờ, khiến người ta không thể nhìn rõ cảm xúc bên trong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play