Nhưng tay anh đã bị thanh niên chặn lại giữa không trung. Sau đó, chuông gọi bị giật thẳng xuống, ném ra ngoài.
"Chuyện của chúng ta, hà tất phải để người ngoài xen vào." Ánh mắt Thời Phong Diễn u ám, sau đó cúi đầu cắn lấy đôi môi của người có trái tim sắt đá.
"Tôi sẽ khiến anh thoải mái." Giọng Thời Phong Diễn khàn khàn, trực tiếp cúi đầu dùng răng cắn mở nút áo ngủ trên ngực người có ánh mắt lạnh nhạt kia.
Cố ý muốn cho Hạ Du nhìn rõ ràng, nên động tác của Thời Phong Diễn vô cùng chậm rãi. Đầu tiên là cúi đầu ngậm lấy chiếc cúc áo ngủ của Hạ Du, ngậm cho nó ướt sũng rồi mới dùng răng cắn. Sau đó, đầu lưỡi khẽ lướt, liền trực tiếp cởi được chiếc cúc đó.
"Ngứa sau thì tìm gậy mà thông, ngứa trước thì tìm ống hút mà thọc, đừng có mà phát dại ở đây với tôi." Hạ Du trực tiếp rút con dao găm dưới gối ra, dí vào cổ của thanh niên vẫn còn muốn tiến thêm một bước, với giọng điệu và lời nói không thể nào khắc nghiệt hơn.
Đáp lại, Thời Phong Diễn như thể không nhìn thấy con dao găm đang kề vào gáy, cúi đầu trực tiếp cắn vào cổ Hạ Du.
Mùi máu tanh lan tràn trong không khí. Thời Phong Diễn như thể hoàn toàn không cảm nhận được đau đớn, giống như một con sói con vất vả lắm mới được ăn thịt. Cho dù giây tiếp theo có chết, cũng muốn nuốt trọn miếng thịt đó vào miệng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play