Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Nhẹ nhàng
Khương Nguyên Ý dung nhan khuynh quốc, tính tình ôn nhu, lại là thân phận thứ nữ thấp kém trong phủ họ Khương. Phụ thân chẳng đoái hoài, mẹ cả ghét bỏ, huynh tỷ đích thân lại lấy việc hiếp đáp nàng làm thú vui thường nhật.
Nàng vốn có hôn ước định sẵn, nhưng lại bị bức bách thay chị gả vào phủ Thế tử của Cảnh Quốc công – nơi mà ai ai cũng đồn rằng Thế tử Tạ Dung Huyền bệnh nặng sắp lìa trần, chỉ cần một tân nương xung hỉ giữ mạng.
Hỷ đường chưa kết thúc, Tạ Dung Huyền đã ngã quỵ dưới chân nàng. Khắp nơi lời gièm pha nổi lên: “Thứ nữ hèn mọn, chẳng có tư dung, cũng chẳng có giáo dưỡng, sao dám bước chân vào cửa phủ danh giá như thế?”
Nàng chỉ biết cúi đầu lặng im, chẳng dám phản bác. Nhưng khi tỉnh lại, vị Thế tử kia lại trừng mắt, kéo nàng ra cửa:
“Là ai nói nàng không xứng? Nói lại thử xem!”
Thế tử bệnh nặng, lại gắng gượng cùng nàng mắng người, chống lưng cho nàng, làm hết thảy những điều chưa từng ai làm vì nàng.
Khương Nguyên Ý vốn chỉ muốn dùng chút y thuật thô sơ chữa bệnh cho hắn, chỉ cầu hắn trong ba tháng còn lại sống yên ổn, không ngờ ba tháng rồi lại ba tháng, hắn chẳng những không chết, mà còn ngày một khỏe mạnh, ngày một... dính người.
Thấy nàng mỉm cười với nam nhân khác, hắn tức khắc bước đến, chẳng thèm nhìn ai, vươn tay ôm nàng vào ngực, thản nhiên nói:
“Phu nhân, nàng không phải nói muốn có hài tử sao? Đi thôi.”
Từ hôm ấy, Khương Nguyên Ý không thể rời giường. Một ngày, hai ngày… đến ngày thứ tư, nàng rốt cuộc xác định:
Tạ Dung Huyền... khỏi bệnh thật rồi. Hơn nữa, còn hoàn toàn không giống đồn đãi rằng không gần nữ sắc!