Chính diện nha môn bị một gốc cổ thụ che khuất.
Mấy trăm năm trước, nhân gian truyền rằng Hoàng thất sụp đổ, thế tục hoàng quyền bị tu sĩ thay thế. Quan phủ, nha môn cũng bị cải tạo thành đạo quán, tiếp thu hương khói phụng dưỡng; dân chúng từ con dân hoàng đế biến thành kẻ được tu sĩ che chở.
Bởi vậy, trấn thủ Phong Liễu Thành, Thần Dương Lạc Dương vốn phải tận chức tận trách. Thế nhưng trong thành lại liên tiếp xuất hiện án mạng thảm liệt, tà tu thừa cơ xâm nhập Xuân Yến. Đây chẳng những là tội nghiệt lớn, mà còn thành trò cười thiên hạ.
Sở Hàn Kim, thân là người gánh vác địa vị tối cao của Xuân Yến sơn môn, nếu thật sự muốn truy cứu, Vinh Khô tông tất nhiên sẽ công chính xử lý. Khi ấy, Thần Dương Lạc Dương nhẹ thì bị phạt nặng, nghiêm trọng nhất thậm chí phải nát Kim Đan, giáng làm thứ dân.
Cho nên, vừa nghe đến “chú ấn” dính líu đến Xuân Yến, Lạc Dương liền hoảng hốt thất thố.
Chuyện thường ngày có thể qua loa che giấu, nhưng một khi đụng chạm đến lợi ích thượng cấp, chỉ có con đường chết.
Khi đến cửa, Sở Hàn Kim cố ý nhìn dấu vết treo cổ mà lão bản mai táng nói: máu loang đỏ, vết cào như móng tay khắc vào, sâu hằn ba đường, khảm tận vào vân gỗ. Mấy mảnh da thịt bị xé rách còn dính nơi đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play