Trình Phỉ gật đầu đi theo, trước tiên ở cửa thang máy thay giày. Kết quả Mạnh Đan Kỳ lại dẫm một chân lên, toàn là bụi. Cô nhìn Trình Phỉ, có chút xấu hổ: "Ngại quá, cầu thang vẫn chưa được quét. Trong nhà toàn người già, vệ sinh đều là chúng cháu về làm, có thể... giường của anh còn phải dọn một chút."
Trình Phỉ: "Không sao."
Mạnh Đan Kỳ có chút tò mò về anh ta. Bình thường Tết đều về nhà, anh ta năm nay lại...
Nhưng cô bây giờ không giống trước đây, sẽ không hỏi thẳng, cũng sẽ không tọc mạch chuyện riêng tư của người khác. Lên đến tầng 3, nhìn thấy khung cảnh, Mạnh Đan Kỳ thấy choáng váng. Tầng 3 có hai phòng, trước đây cô ở một phòng, phòng còn lại trống. Cả phòng khách cũng đầy bụi bẩn. Bộ dạng này để tiếp đãi khách thật sự rất xấu hổ.
Mạnh Đan Kỳ cười nói: "Hay là anh cứ để hành lý xuống, em dọn dẹp sạch sẽ cho anh rồi anh vào nhé, anh xuống lầu trước đi?"
"Làm bây giờ đi." Trình Phỉ đặt vali xuống, tiện tay cởi mũ. Mạnh Đan Kỳ cuối cùng cũng nhìn rõ mặt anh ta. Trên trán anh ta có một vết sẹo, từ chân tóc xuống, xuyên qua đuôi lông mày. Nó rất nhỏ, không ảnh hưởng nhiều đến khuôn mặt, và quan trọng nhất là anh ta rất đẹp trai, chỉ có điều có chút lạnh lùng.
Đuôi mắt rất dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play