Trên lầu vũ hội có phòng, Chu Khải đi thang máy lên lầu. Người phụ nữ trong lòng anh nắm chặt cổ áo anh, vào phòng rồi cũng không buông ra. Chu Khải nhìn cô, khẽ cười, đặt cô lên giường rồi chống tay trên đầu cô, khẽ búng mũi cô: “Làm gì đấy? Muốn tôi chạm vào em à?”
Chiếc váy đen trải trên ga giường trắng tinh, người phụ nữ kiều diễm như đóa hoa. Trong cơn mơ màng, Tô Giản dường như nhìn thấy Triệu Đông Tuấn. Cô giơ tay túm chặt cổ áo anh, kéo anh xuống rồi nhấc chân đạp.
Đá trúng cẳng chân Chu Khải. Chu Khải kêu lên một tiếng.
Giây tiếp theo, người phụ nữ chủ động đưa tay, ôm lấy cổ anh, đôi môi mềm mại mang theo mùi rượu hôn lên môi anh.
Chu Khải nhướng mày, rồi cười, nhìn cô và thì thầm: “Tự mình chủ động đấy nhé, không trách tôi được.”
“Đông Tuấn,” móng tay người phụ nữ cào vào cổ anh, nghiến răng nghiến lợi gọi tên.
Chu Khải cắn môi cô, nheo mắt: “Tôi là ai?”
“Triệu Đông Tuấn, đồ khốn nạn.”
Chu Khải: “...”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play