Ngày hôm qua cô đến cửa không có kết quả, đợi hai tiếng đồng hồ không gặp được chủ nhà, bản thân đã bực bội, lại càng thêm bực bội hơn. Hôm nay kiên nhẫn quay lại, mọi chuyện lập tức tốt đẹp.
Thế là đến giữa trưa, Tô Giản thuận tiện đặt cọc, rồi cùng Lâm Phương Cầm về công ty.
Vừa đến cửa công ty, một chiếc xe hơi màu đen đột nhiên dừng lại. Tô Giản quay đầu lại thì thấy Lý Thành Hạo bước xuống xe. So với mấy tháng trước, vẻ phong lưu ngông cuồng trên mặt hắn giờ đã biến mất hoàn toàn. Môi mỏng mím chặt, bộ dạng này Tô Giản lại thấy khá hơn nhiều so với vẻ cười cợt phong lưu lúc trước. Hắn trực tiếp chặn Tô Giản lại, nhìn chằm chằm vào cô.
Tô Giản theo bản năng nắm chặt túi xách, hỏi: “Có chuyện gì?”
Lý Thành Hạo bỗng hoàn hồn. Đôi mắt hắn mang theo bi thương, giọng nói nghẹn ngào: “Cô ấy có phải đã đi rồi không?”
Tô Giản đứng thẳng lưng, gật đầu: “Đi rồi.”
Đôi mắt Lý Thành Hạo tối sầm lại, hắn lại tiến lên nắm lấy cánh tay Tô Giản: “… Cô ấy đi đâu? Tôi biết đứa bé của cô ấy đã không còn, nhưng tôi muốn biết cô ấy đi đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play