Lâm Phương Cầm nương theo ánh trăng đi vào tiểu khu.
Một chiếc xe bạc nhỏ đột nhiên phanh lại bên chân cô. Trì Lân mặc áo khoác đen bước ra khỏi xe, từ xa nhìn chiếc Porsche màu nâu đã khuất bóng, cười lạnh lùng: “Thế nào, câu được cá lớn rồi à?”
Lâm Phương Cầm nhìn thấy anh ta, bước chân theo bản năng dừng lại, đứng trên bậc thang tiểu khu, hồi lâu, cười rộ lên: “Ôi chao, đúng vậy. Lái Porsche đấy. Hơn chiếc xe con bạc của anh nhiều. Là phụ nữ thì ai cũng thích xe tốt.”
Trì Lân đặt tay lên nóc xe, đôi mắt lạnh lùng.
Hai người đối diện nhau. Ngực Lâm Phương Cầm phập phồng. Thật ra cô tức chết rồi, nhưng không thể hiện ra ngoài.
Hồi lâu, Trì Lân cúi người ngồi vào xe. Lát sau, Trì Lân thò đầu ra, nhìn Lâm Phương Cầm: “Trong nhà còn một thùng quần áo, là của em. Rảnh thì về lấy.”
Lâm Phương Cầm xua tay: “Thôi, anh vứt đi. Người xưa như quần áo cũ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT