Đã muộn thế này, Tô Giản cũng không muốn tự lái xe. Chu Khải lần này lái chiếc SUV. Tô Giản lên xe, anh giúp cô cài dây an toàn, sau đó khởi động xe, đi ra ngoài. Gần 0 giờ, bên ngoài có một loại không khí yên tĩnh nhưng lại cất giấu một chút điên cuồng. Lê Thành chưa thể gọi là thành phố không ngủ, nhưng có những nơi càng về đêm càng náo nhiệt. Chu Khải khuỷu tay đặt trên cửa sổ xe, hỏi Tô Giản: “Công ty em bây giờ thế nào?”
Tô Giản tựa người vào ghế, nói: “Cũng ổn, đi vào quỹ đạo rồi.”
Chu Khải liếc nhìn cô một cái: “Bà xã bây giờ thông minh quá, không cần anh giúp nữa.”
Tô Giản cũng nhìn anh, cười: “Lại không thể để anh giúp cả đời.”
Chu Khải: “Sách, giúp cả đời tốt chứ, anh vui.”
Tô Giản: “Mới không tốt đâu.”
“Tốt nhất là anh làm việc của anh, em làm việc của em”, Tô Giản nghĩ thầm. Chu Khải lại cười khẽ: “Trong lòng em đang nghĩ ‘anh làm việc của anh, em làm việc của em’ đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play