Sáng hôm sau, Tô Giản tỉnh dậy, Mạnh Quyên đã ở ngoài làm đồ ăn sáng. Rất náo nhiệt, những người hàng xóm gần đó mấy ngày không ăn đồ ăn sáng của Mạnh Quyên đều thấy không quen, việc kinh doanh trở nên rất sôi động. Tô Giản thấy Mạnh Quyên bận rộn, lòng đau xót. Cô chỉnh lại quần áo rồi vào giúp. Cô cười nói với mấy người hàng xóm cũ: “Xin lỗi mọi người, mẹ cháu sức khỏe không tốt lắm, mọi người đừng vội, xếp hàng trước được không ạ?”
Mạnh Quyên lườm Tô Giản một cái, như thể cô nói thừa vậy. Tô Giản không để ý. Những người hàng xóm nghe vậy, tự động đứng thành hàng. Tô Giản tiện tay giúp làm vài cái bánh trứng. Khi Chu Khải gọi điện, tay Tô Giản đầy bột mì, cô giữ điện thoại: “Anh đợi một lát, muốn ăn gì? Em mang ra cho.”
Chu Khải: “Gì cũng được, lát nữa anh có một cuộc họp sớm, có thể phải đến sớm một chút, nếu không anh gọi xe đi trước…”
Mạnh Quyên liếc nhìn Tô Giản, xoa xoa tay, kéo cô một cái: “Không cần con giúp, con mau đi làm đi.”
Tô Giản bị Mạnh Quyên kéo đẩy, không thể không đi rửa tay. Cô nắm tay Mạnh Quyên nói: “Mẹ đừng vất vả như vậy, có những món làm được thì làm, không thì thôi.”
Thấy cô nghiêm túc như vậy, Mạnh Quyên có chút áy náy: “Mẹ biết rồi, mẹ sẽ nghỉ ngơi nhiều hơn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play