Đến cửa bệnh viện, ngoài trời đã tối. Ánh trăng sáng chiếu xuống mặt đất một màu bạc. Châu Khải lấy chìa khóa xe ra: “Không cần tiễn, về ăn cơm đi.”
Tô Mộc đứng tại chỗ, đột nhiên hỏi: “Tại sao anh lại chia tay với chị em?”
Châu Khải thu chân đang bước xuống bậc thang, lười biếng nhìn ánh trăng trên bầu trời, nghịch chìa khóa xe, thong thả nói: “Vì anh xấu tính mà…”
Tô Mộc: “Vừa nhìn em đã thấy anh rất xấu tính, đồ tra nam.”
Châu Khải khẽ cười, không nói gì, trực tiếp đi xuống bậc thang.
Anh không nói cho Tô Mộc biết rằng những lời nói của cậu trước đây vẫn luôn vang vọng trong lòng anh. Một cậu bé mới lớn cũng hiểu đạo lý, vậy mà anh lại dùng sự kiêu ngạo của mình để che giấu nó. Châu Khải vừa đi vừa ngậm thuốc lá, nhướng mày, nhìn về phía cửa sổ phòng bệnh của Tô Giản, sau đó cúi người ngồi vào xe.
Chiếc Mercedes đen nhanh chóng rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT