Bệnh viện Quân khu rõ ràng đông người hơn, lại là cuối tuần, xe đỗ xong, Tô Giản đỡ Mạnh Quyên ra, ngẩng đầu nhìn cổng bệnh viện. Thực ra cô vẫn mang theo một chút hy vọng, dù sao trong gia đình cũng không có ai từng bị u não. Mặt trời vẫn còn chói chang, cả đoàn người đi vào bệnh viện.
Rất nhiều người đang xếp hàng đăng ký. Tô Giản cầm thẻ bảo hiểm đi lấy số rồi quay lại. Châu Khải cúi đầu gọi điện thoại. Chẳng mấy chốc, anh đã dẫn họ lên lầu. Mạnh Quyên ngửi thấy mùi thuốc sát trùng, hơi nhíu mày. Bà nắm chặt tay Tô Giản, Tô Giản khẽ nói: "Mẹ, không sao đâu, đi thôi."
Lâm Phương Cầm ôm túi nhỏ, bịt mũi, thở dài: "Bệnh viện vẫn đông người như vậy..."
Lên lầu, Mạnh Quyên lại đi làm kiểm tra.
Họ chờ ở bên ngoài. Tô Giản khoanh tay, đầu óc trống rỗng, ngồi trên ghế dài.
Tô Mộc cầm điện thoại, ngây người nhìn.
Lâm Phương Cầm và Châu Khải ngồi ở ghế đối diện. Châu Khải duỗi thẳng chân dài, im lặng chờ đợi. Không ai nói gì. Một lát sau, Mạnh Quyên đi ra. Bác sĩ mà Châu Khải quen cũng đi theo ra. Ông kéo khẩu trang xuống, nhìn Châu Khải, khóe môi hơi cong: "Ai là người nhà?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play