Hai người càng gần, hơi thở cũng gần. Tô Giản vẫn nghiêng đầu, không biết đang nghĩ gì. Tạ Nghênh nhìn sườn mặt cô, khóe môi mỉm cười. Đúng lúc này, một bàn tay từ phía sau vươn ra. Giây tiếp theo, Tạ Nghênh tái mặt lùi lại hai bước. Nửa giây sau, cậu ta nghiến răng gắt gao: "Mẹ nó, tháo một tay của tao, Châu Khải mày là súc vật sao?"
Tô Giản hoàn hồn, cằm bị hai ngón tay nắm chặt. Cô bị buộc phải ngẩng đầu. Đôi mắt Châu Khải mang theo sự lạnh lùng, cúi đầu nhìn cô.
Hai người đều im lặng. Tô Giản muốn quay đầu nhìn Tạ Nghênh. Tạ Nghênh vẫn đang thở dốc. Khoảnh khắc đó quá nhanh, cô không kịp biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng ngón tay của Châu Khải như hai thanh sắt cứng, cố định cằm cô lại. Châu Khải trầm giọng hỏi: "Lo lắng sao?"
Đôi mắt Tô Giản trong suốt, không đáp lại. Cô rất bình tĩnh, chỉ trừ trái tim đang hoảng loạn.
"Hợp tác với Tề Phong, là vì Tạ Nghênh sao?" Anh hỏi lại. Cằm Tô Giản đau nhói. Cô mơ hồ cảm thấy Tề Phong và Lâm Phương Cầm đều đã đến gần. Tề Phong thấy Tạ Nghênh như vậy, chửi thề một tiếng, nhưng ngoài ra Tô Giản không cảm nhận được gì nữa. Cô chỉ cảm thấy cô và Châu Khải đang đứng trong một vòng tròn, những âm thanh khác đều rất xa.
Môi cô đau rát. Châu Khải dùng ngón cái xoa lên đôi môi đỏ của cô, như muốn hủy hoại thứ gì đó. Sự không cam lòng quanh quẩn trong đáy mắt anh. Tô Giản khẽ cau mày. Châu Khải hỏi xong cũng không hỏi nữa. Một tay anh đút vào túi, một tay nắm cằm cô. Hai người đối mặt, ngón cái của anh vẫn xoa môi cô.
Sự lạnh lẽo trong đáy mắt như có thể làm người ta bị bỏng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT