Tô Giản há miệng định nói lại, Châu Khải hai bước tiến vào. Tô Giản thấy thân hình cao lớn của anh bước vào, cô chần chừ, rồi dựa lưng vào tường thang máy.
Châu Khải đưa tay chống lên đỉnh đầu cô, nói: “Nhớ kỹ, tôi không phải.”
Đời này anh chưa từng bị gắn với hai chữ này. Thế mà hai ngày nay nó cứ liên tục xuất hiện trong miệng Tô Giản. Nếu là người phụ nữ khác, anh đã sớm lạnh lùng đối đãi. Anh nói: “Đừng ỷ vào tôi cưng chiều cô mà muốn làm gì thì làm…”
Tô Giản: “Anh vẫn là đừng cưng chiều tôi, tôi không chịu nổi đâu.”
Châu Khải khẽ cười: “Muộn rồi.”
Thang máy rất nhanh đến tầng hầm 1. Tô Giản đẩy anh ra, đi ra ngoài. Châu Khải đi theo sau. Tô Giản lấy chìa khóa xe, mở cửa. Gara dưới hầm buổi tối quả thật có chút âm u. Trước đây Tô Giản đều đỗ xe ở bãi đậu xe ngoài tòa nhà, nhưng mấy ngày nay những vị trí đó đã bị người khác chiếm mất.
Châu Khải đút tay vào túi quần, đứng phía sau cô, nhìn cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT