Tô Giản kéo Lâm Phương Cầm một cái, nhìn về phía Chu Hoài Vân nói: “Có trở thành bà chủ của các người hay không tôi không quan tâm. Tôi muốn nói là, tôi sống chắc chắn thoải mái và thẳng thắn hơn cô. Sẽ không giống cô vô liêm sỉ, không có việc gì thì cứ ngồi khấu khấu WeChat nói xấu người khác. Cô tài vụ mặc một cái váy, rõ ràng rất đẹp, cô lại nói cô ấy mặc như giẻ rách. Chu Hà trước đây quan hệ với cô không tồi, cô ấy xảy ra chuyện, cô lại cười cô ấy ‘người xấu lắm trò’, một chút lòng đồng cảm cũng không có. Cô gái ở quầy lễ tân làm mất hai thùng hàng, cô nói muốn cô ấy đền toàn bộ, một đồng ưu đãi cũng không cho. Nhờ cô gọi điện thoại giúp Tiêu Tiêu giục khách hàng trả tiền, cô rõ ràng không gọi, lại lừa Tiêu Tiêu là khách hàng không chịu trả. Cô kế toán có bạn trai, trông bình thường, cô lại nói anh ta trông giống con ếch...”
“Câm miệng! Câm miệng!” Sắc mặt Chu Hoài Vân đại biến, chỉ vào Tô Giản mà gào lên.
Tất cả những người đứng sau lưng cô ta, không dám tin nhìn cô ta. Một số lời nói lén lút thì mọi người có thể giả vờ không biết, nhưng một khi bị phơi bày ra, thật sự rất đáng ghê tởm. Tô Giản đóng sổ lại, cười lạnh một tiếng, lại nhìn thoáng qua cô gái bên cạnh Chu Hoài Vân, chính là người tiếp nhận vị trí hậu cần của cô ta. Tô Giản nói: “Cô nghĩ cô ta thật sự tốt với cô à? Cô mỗi ngày nấu cơm cho cô ta ăn, cô ta nói cô nấu cơm đặc biệt dở...”
Nói xong, cô gái kia không dám tin nhìn Chu Hoài Vân.
Cô gái đó tự thuê nhà ở ngoài, Chu Hoài Vân thỉnh thoảng sẽ đến ăn ké. Hai người thường xuyên đăng ảnh ăn uống giống nhau, mỗi lần Chu Hoài Vân đều nói “cũng được”, nhưng lén lại nói xấu cô ấy như vậy.
Cô ta theo bản năng lùi về sau hai bước.
Chu Hoài Vân đứng ngây ra, sắc mặt trắng bệch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play