Thẩm Thanh Lam thật sự là quá tò mò!
Trong lòng cậu thầm nghĩ, Giang Hành bị Tiết Phong Dao đá, chắc chắn là vì cái miệng của anh quá hỗn, bị đá cũng hoàn toàn không oan uổng gì cả!
Nhưng mà, sự im lặng đột ngột của Giang Hành đã làm sự tò mò của Thẩm Thanh Lam co lại.
Thế là cậu quay đầu lại, nhìn về phía những dãy núi trùng điệp. Sáng sớm khi xuất phát, chúng bị bao phủ bởi lớp sương ẩm ướt, bây giờ sương mù đã hoàn toàn tan đi, chỉ còn lại một màu xanh tươi tốt bao la.
Xe tuy lúc thì lên dốc, lúc thì xuống dốc, lúc lại đi đường đèo, nói chung Thẩm Thanh Lam cảm thấy vô cùng may mắn: may mắn là mình không say xe, ở những nơi như thế này, nếu là một người say xe thì...
Cuối cùng, một ngôi làng xuất hiện trong tầm nhìn. Thẩm Thanh Lam còn chưa kịp vui mừng, liền nghe Vương Tử Thông nói: “Chỉ cần đi thêm hai ngôi làng nữa là đến.”
Thẩm Thanh Lam vừa mới ngồi thẳng lưng, lại thả lỏng ra, dứt khoát tiếp tục an ổn nằm trong xe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play