Giang Hành đột nhiên lại trở nên bình thường. Hai người đều thật lòng bầu bạn với nhau, vậy thì có gì mà cần hay không cần phải nói đâu?
Cái kiểu "anh hùng" vô cớ này của mình, rốt cuộc là từ đâu mà có?
Anh đi đến, ôm lấy người đang ngồi trên ghế, vùi đầu vào vai Thẩm Thanh Lam, nhỏ giọng nói: “Mong em có thể luôn vui vẻ, thuận lợi.”
Thẩm Thanh Lam không hiểu sao anh lại đột nhiên nói như vậy, nhưng vẫn cười ôm lại anh, nói: "Anh cần em gãi lưng không?"
"Lúc nào cũng anh gãi cho em, em ít gãi cho anh quá."
Giang Hành khẽ bật cười, hơi thở ấm áp phả vào cổ Thẩm Thanh Lam. Thẩm Thanh Lam cảm thấy nhột, rụt cổ lại, không nhịn được cười theo: "Anh cười cái gì vậy!"
Giang Hành: “Anh cười chính anh đấy, thực ra em cũng có lúc cần anh mà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play