Trong bóng đêm, Thẩm Thanh Lam không nhịn được thấy mặt mình nóng lên.
Không hiểu tại sao, trong bầu không khí như thế này, cậu luôn cảm thấy hai chữ “chúng ta” bỗng trở nên mơ hồ và ám muội hơn. Rõ ràng, anh ấy chỉ dùng một giọng điệu rất bình thường để nói một câu rất đỗi bình thường mà thôi.
Thẩm Thanh Lam hít một hơi thật sâu, vờ như không có chuyện gì, cười nói: “Vậy thì tốt quá, em thèm món đó lắm.”
Trong đêm tối, Thẩm Thanh Lam không nhìn rõ biểu cảm của Giang Hành, nhưng cậu nghe thấy tiếng anh cười khẽ.
Đường lên núi đều có đèn, nên không hề tối mà còn tạo cảm giác rất dễ chịu. Thẩm Thanh Lam chợt nhận ra, khi ở bên cạnh Giang Hành, chỉ cần cậu có thể thoát ra khỏi bầu không khí mập mờ đó, thì mọi thứ đều trở nên thoải mái và tự nhiên.
Nhưng… Giang Hành luôn bất ngờ nói một câu, kéo cả cậu lẫn tâm trí cậu vào vòng xoáy đó, khiến cậu không thể thoát ra được. Thẩm Thanh Lam rơi vào trạng thái băn khoăn, không biết anh ấy cố tình hay vô tình?
Vấn đề này không tiện hỏi ra, Thẩm Thanh Lam đành phải âm thầm suy đoán trong lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play