Thẩm Thanh Lam thực ra đối với chuyện mình sắp nổi tiếng, tạm thời vẫn chưa có cảm xúc chân thật. Giang Hành gật đầu, nói: “Yên tâm, dù em đi đâu, luật sư của anh là luật sư riêng, anh ấy đều có thể giúp em tranh thủ được hợp đồng tốt nhất. Yên tâm nghỉ ngơi đi.”
Thẩm Thanh Lam đột ngột hỏi: “Anh phải đi sao?”
“Đúng vậy, anh nên về ăn tối rồi.” Giang Hành gấp gọn chiếc chăn lông của mình, đặt ngay ngắn bên cạnh. “Em có chuyện gì, đều có thể gọi điện cho anh, bất cứ lúc nào.”
Nói nghe được bốn chữ “bất cứ lúc nào” mà không xúc động thì cũng là giả dối. Nhưng tối nay cảm xúc đã quá nhiều rồi, bốn chữ này, tạm thời cứ gác lại đã.
Thẩm Thanh Lam tiễn Giang Hành xuống lầu. Giang Hành vào ghế lái, Thẩm Thanh Lam còn thò đầu vào cửa sổ ghế phụ, nói: “Trên đường đi cẩn thận nhé.”
Giang Hành thực sự không nhịn được, đưa tay xoa một cái vào tóc anh ấy. Trong lòng thầm bình luận: "Không tồi, mềm mại đúng như mình nghĩ."
Cảm giác từ đỉnh đầu truyền đến, vô cùng thoải mái. Thẩm Thanh Lam mặt đỏ bừng, nhanh chóng rút đầu ra khỏi cửa sổ ghế phụ, sốt ruột nói: “Anh mau đóng cửa sổ vào đi, giờ vẫn lạnh đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT