Nguyệt Chiết Chi cũng ngồi xếp bằng xuống, tóc đen xõa trên vai, hắn đặt Minh Đăng xuống: “E rằng phải mất đến ba canh giờ.”
Dừng một chút, giọng nói của chàng trai trong trẻo và ấm áp: “Dư sư đệ nghỉ ngơi một chút đi, dù sao đệ phải tốn công sức để đuổi theo chuột tiền tài, còn ta chỉ cần đi theo đệ. Còn việc cảnh giác xung quanh, cứ để ta lo, có việc ta sẽ gọi đệ.”
Dư Văn đã nhận ra thực lực của Nguyệt Chiết Chi không hề thấp từ trên vân thuyền, nghe vậy cũng không từ chối, nói vài lời khách sáo rồi nhắm mắt dưỡng thần.
Tu sĩ nhắm mắt dưỡng thần trong tình huống bình thường là để trấn tĩnh, vận chuyển linh lực, giảm bớt mệt mỏi, chứ không phong bế ngũ thức.
Nguyệt Chiết Chi chủ tu phù, phụ trợ kiếm đạo, điển hình là công kích yếu, thuật pháp mạnh.
Hắn đặt một chiếc la bàn trước người để phán đoán xung quanh có yêu ma hay không. La bàn vừa đặt xuống, kim chỉ thẳng hướng tây nam.
Sắc mặt Nguyệt Chi Chi hơi trầm xuống. Cùng lúc Dung Diễn ngước mắt nhìn về phía tây nam, Nguyệt Chiết Chi một tay chống đất, nhảy dựng lên: “Thứ gì, cút ra đây!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT