Nguyệt Chiết Chi gần như ngay lập tức đẩy Dung Diễn ra. Hắn hoài nghi Dung Diễn chẳng phải Dung Diễn, mà chính là Ứng tôn giả.
Hắn không thể nhìn thấu tu vi của Ứng tôn giả, nhưng lại biết rằng, một tồn tại khủng bố như thế ắt có cách lấy ra ký ức của hắn, từ đó biến thành người trong trí nhớ của hắn.
Bị đẩy ra, Dung Diễn khẽ cau mày, đưa tay chạm vào trán Nguyệt Chiết Chi, hỏi: “Có phải nơi nào không thoải mái?”
Nguyệt Chiết Chi lạnh lùng đáp: “Đồ chó má, ngươi đừng hòng trêu đùa ta, dù vui đến mấy thì thịt của món ăn cũng không thể ngon hơn đâu!”
Ánh mắt Dung Diễn tức khắc trở nên lạnh lẽo.
Thấy ánh mắt Dung Diễn lạnh đi, Nguyệt Chiết Chi thầm nghĩ, chửi một câu chó má thôi mà đã không nhịn được, lộ nguyên hình rồi sao? Tôn giả gì chứ, cũng chỉ đến thế mà thôi.
Theo Nguyệt Chiết Chi, một tôn giả phải biết co biết duỗi. Nếu hắn là tôn giả, hắn tuyệt đối sẽ không biến sắc mặt. Hắn không chỉ không biến sắc mặt, mà còn sẽ nhập vai thâm tình, coi đối phương như trò cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play