Lúc này, Vương thị vừa ngủ trưa dậy, đang xem xét sổ sách tháng trước của Đông phủ.
Trên bàn phía dưới chất đầy một giỏ lớn quả sơn trà, mấy đại nha hoàn đứng bên cạnh bóc sơn trà.
Mạnh Thanh mỉm cười thỉnh an xong, nói: “Vừa hay con còn nói mấy cây sơn trà ở Tây thiên viện mọc tốt, muốn mang theo nha hoàn đi hái một ít, không ngờ lại có nhiều quả ngon như vậy, bà mẫu phải chia cho con một giỏ nhé.”
Vương thị bị nàng chọc cười, chỉ vào quả sơn trà trên bàn cười nói: “Chẳng phải đây là hái từ mấy cây đó xuống sao? Còn có mấy giỏ nữa kìa, lát nữa sẽ sai người mang đến viện cho con.”
"Đa tạ bà mẫu." Nghe vậy, Mạnh Thanh khụy gối hành lễ, rồi nói: “Nghe nói sơn trà rất tốt cho phổi, muội muội thân thể yếu, trời lạnh một chút là ho, chúng ta thêm đường phèn vào nấu thành cao sơn trà, đến mùa thu đông lấy ra cho muội muội uống, chắc chắn tốt hơn mua ở ngoài.”
Nghe những lời này, ý cười trong mắt Vương thị càng sâu hơn.
“Khó được con lúc nào cũng nhớ đến muội muội, vậy thì dứt khoát nấu nhiều một chút, để bà già này này cũng được nhờ phúc của Thái Bình, nếm chút của lạ.”
“Bóc ba bốn giỏ là đủ nấu cao sơn trà rồi.”
Bên này Mạnh Thanh đã được nha hoàn hầu hạ rửa tay sạch sẽ, cầm lấy một quả sơn trà cẩn thận bóc ra, cười đưa cho Vương thị.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play