Lúc này Giang Trầm Du đã mất hết kiên nhẫn, dù nàng ta có hiểu hay không thì rõ ràng không hiểu được điều hắn ta muốn nói.
Xem ra, lời của mẫu thân nên xem xét một chút.
“Bên thư phòng còn chút việc chưa xử lý xong, nàng đi nghỉ sớm đi.”
Khi Lý Tích Sương còn chưa kịp trả lời, Giang Trầm Du đã lấy áo choàng đến thư phòng. Thấy vậy, Lý Tích Sương tức giận đến mức ném chiếc trâm ngọc trắng trong tay.
“Nào có việc gì, rõ ràng là tránh ta.”
Trong lòng Tử La thoáng qua một chút châm chọc, hoá ra nàng ta còn biết nha.
Thân là con cháu, có thể nói vài lời phê phán tổ mẫu, nhưng sao có thể để tôn tức (cháu dâu) nói vậy? Hơn nữa, trong một gia tộc thế này, hiện tại Lý Tích Sương là Thiếu nãi nãi duy nhất của hậu viện, hành động của nàng ta quan trọng như thế nào, bản thân nàng ta không biết sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT