Nhiệt độ cơ thể tức tốc lan khắp người qua xúc giác, mang đến từng cơn râm ran khó chịu.
Sự va chạm thuần túy không nhuốm mùi chết chóc máu tươi khiến Giáo Sư mất khống chế. Vào giây đầu tiên Giáo Sư muốn bẻ tay Giang Dịch Dịch thì một lưỡi dao quen thuộc khéo léo chắn ngang cổ tay trước khi ông ta đắc thủ, nó nằm ngay trước động mạch chủ, nếu ông ta không ngưng tay kịp thời thì kết cục của sự vọng động chắc chắn không phải Giang Dịch Dịch gãy tay mà là lưỡi dao li3m đứt động mạch chủ ông ta trước.
Cơ thể con người yếu đuối tới nổi chỉ một lưỡi dao nhỏ cũng đủ cắt phăng mọi thứ.
Giáo Sư là người nhạy cảm với cái chết nhất mà Giang Dịch Dịch gặp trong đời, gần như ngay khi lưỡi dao lạnh buốt khẽ lướt qua da còn chưa kịp lộ mũi nhọn là ông ta ngừng ngay.
Thế là mọi thứ quay về đúng vẻ Giáo Sư thân thuộc: bầu không khí đông đặc ám mùi sát khí cùng cái chết lơ lửng trên đầu, những thứ này thoắt cái đã giảm bớt sự khó chịu của nhiệt độ cơ thể, Giáo Sư lại trở về bộ dáng thành thục.
Ông ta để ý tới con dao nhỏ bé kia, vài cảm xúc dâng trào rồi lặng lẽ rút đi. Con dao xoay vòng trên tay Giang Dịch Dịch thành những độ cong đẹp mắt, Giáo Sư cảm nhận rõ cơn lạnh buốt khi nó kề lên da, hơi thở chết chóc lạnh lẽo xa dần theo động tác của Giang Dịch Dịch.
Khóe miệng ông ta kéo rộng sang hai bên: “Cậu đưa tay không phải để tôi nắm tay cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT