“Vết thương không có gì đáng ngại, không có vết thương chí mạng…” Tổ trưởng y tế kiểm tra thương tích trên người Độc Lang, quay đầu nhìn Đồ Tể: “Cậu ta xuống tay rất khéo léo.”
Đồ Tể không ngoài ý muốn về kết quả này, dù sao cũng là do Bác Sĩ đích thân ra tay. Nhưng gã quan tâm chuyện khác hơn: “Nếu nói vậy thì Độc Lang…”
Đồ Tể nhìn Độc Lang đang không tự chủ được mà run rẩy, làm sao giống như không có gì đáng ngại, chi bằng nói trông thế nào cũng thấy bất thường.
Tổ trưởng y tế cởi găng tay phẫu thuật, liếc nhìn bộ dạng của Độc Lang, nói nhẹ bẫng: “Bị dọa rồi.”
“Gã đâu giống người yếu ớt như vậy.” Đồ Tể nhỏ giọng lẩm bẩm, thừa nhận cảnh tượng kia quả thực hơi đáng sợ nhưng chẳng phải không có vết thương chí mạng sao?
“Chuyện này liên quan gì tới việc gã yếu đuối hay không?” Tổ trưởng y tế ngáp một cái: “Rõ ràng vấn đề nằm ở Bác Sĩ kia mà.” Hắn dừng một chút như nhớ ra gì đó, hỏi Đồ Tể: “Nghe nói là một bác sĩ ngoại khoa, dùng dao rất tốt phải không?”
Đồ Tể suy nghĩ, sửa cách dùng từ của hắn: “Không chỉ có tốt, mà còn rất nghệ thuật.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT