Ông lão híp mắt nhấp ngụm trà, ngẩng mặt tựa vào ghế dựa hỏi: “Tiểu Ngộ à, canh con uống không?”
“Uống…” Đứa trẻ lớn tiếng trả lời trong phòng.
Cửa phòng mở ra, một cậu bé gầy gò nhỏ bé chạy ra.
Lan Du liếc mắt một cái liền nhận ra đó là chính mình khi còn bé, hoàn toàn giống với bức ảnh chụp chung ở viện phúc lợi, chỉ là trông tuổi nhỏ hơn một chút.
Cậu chuyên tâm nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt, không nỡ nhắm mắt một cái.
Thư Ngộ chạy đến bên ghế dựa, lấy tay che bên tai ông lão, ghé sát vào nói lớn: “Uống, uống hết không còn một giọt.”
Ông lão đưa tay vỗ hắn một cái: “Nói to vậy làm gì? Muốn làm tai tôi ù điếc à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT