“Thêm chút đường nữa thì sao?” Lục Nhiễm Không nhìn cậu, nói: “Tôi cảm thấy đã đủ ngọt rồi, ngọt hơn nữa thì hơi quá.”
“Ngọt?” Lan Du liền uống một ngụm, nghi ngờ rằng vị giác của mình hoặc Lục Nhiễm Không có vấn đề. “Rượu này một chút vị ngọt cũng không có, ngọt chỗ nào?”
“Có thật không?” Lục Nhiễm Không nhận lấy chén rượu trong tay cậu nhấp một ngụm, kỳ lạ nói: “Chén rượu của cậu quả nhiên không có vị ngọt, khác với của tôi.”
Lan Du cũng cầm chén của Lục Nhiễm Không nếm thử, nhíu mày.
“Chén này của anh cảm giác tốt hơn, chắc là loại Quạ Dực thông thường.” Cậu thấy nhãn mác nhỏ trên chén rượu, nói: “Nhưng tôi căn bản không đưa ra yêu cầu, tại sao người pha rượu lại cho tôi một chén rượu không thêm đường?”
Lục Nhiễm Không nhìn về phía cậu, “Chẳng lẽ hắn thực sự nhận ra cậu, cũng biết khẩu vị trước đây của cậu? Cậu thật sự từng đến quán bar Hắc Nha này sao?”
Lan Du suy nghĩ một chút, nhấn chuông trên bàn, Vân Kiệt đang chờ ngoài cửa liền đi vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT