Lan Du đan một lúc, mới phát hiện nãy giờ Lục Nhiễm Không vẫn luôn im lặng, bèn ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái, phát hiện hắn đang bình tĩnh nhìn mình.
“Sao lại đực mặt ra đấy rồi?” Cậu rút chân khỏi dép lê, đá đá người ngồi đối diện.
Lục Nhiễm Không tỉnh lại từ những suy nghĩ vẩn vơ, nắm lấy cái chân đang làm loạn kia, ôm lấy đặt lên đùi mình.
“Không có gì.” Hắn nói.
“Lúc nãy anh nghĩ gì đấy? Cứ đực mặt ra suốt.” Lan Du hỏi.
Lục Nhiễm Không bỗng chốc im lặng, nói: “Nhớ tới người bạn lúc nhỏ của anh.”
“Cái bạn mà cướp đồ chơi gỗ với anh á?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT