Lục Nhiễm Không ngồi cạnh Lan Du, vừa nhớ lại ký ức xưa vừa kể, khúc được khúc mất kể đại khái cho cậu nghe.
Lan Du cảm thấy rât hứng thú, hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó hai đứa ngày nào cũng chơi với nhau, nghịch cá bắt tôm, tìm chim bắt bước các thứ, bố mẹ của cậu bé ấy mất rồi, còn mỗi người ông tuổi già sức yếu để nương tựa vào, cuộc sống của hai ông cháu cũng không dễ dàng là bao.”
Kể đến đây, vẻ mặt hắn bỗng hơi ngẩn ra.
“Lần trước anh có từng nhắc đến một người bạn từng ăn lá tử khang với anh, có phải là người đó không?” Lan Du đột nhiên nhớ đến chuyện này.
Lục Nhiễm Không nói: “Đúng rồi, chính là cậu ấy. Lúc hái rau trong vườn rau, bọn anh phát hiện ra lá tử khang ăn bằng cách đấy sẽ rất ngon.”
Thì ra chỉ là một người bạn thời nhi đồng thối tai, chẳng phải kiểu bạn bè gì khác, trong lòng Lan Du bỗng có hơi mừng trộm, nhưng lại nghĩ đến ngày hôm ấy lúc nhắc đến người bạn này, Lục Nhiễm Không lại đột nhiên mất hứng, chẳng lẽ việc đấy có liên quan gì đến người bạn này?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play