Lục Nhiễm Không đặt ấm trà trống không xuống, chuyển chủ đề: “Đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu mặc đồ kiểu này đấy.”
Lan Du cúi đầu nhìn mình một chút, chỉ là bộ đồ thể thao màu xám loại thông thường thôi mà, bèn hỏi: “Đồ thể thao ấy hả?”
“Đúng rồi, trừ áo tù ra thì chưa thấy cậu mặc cái gì khác.” Lục Nhiễm Không nói xong mới phát hiện có gì đó hơi sai sai, liền bổ sung thêm: “Đương nhiên còn có cả quân phục.”
Suy nghĩ một hồi lại bổ sung thêm: “Còn có đồ dã chiến, còn có cả —— “
Suýt chút nữa thốt lên từ áo tắm, hắn liền nhanh chóng ngậm miệng lại.
Mái tóc ướt cũng của Lan Du buông lơi trên trán, một cụm trong đó còn vương vài giọt nước. Áo thể thao là áo cổ tròn, cần cổ thon dài kéo đến tận cằm, tạo nên một đường cong hoàn hảo. Khoé mắt vẫn còn hơi ửng đỏ, vẻ mặt trông như đang cười nhưng lại chẳng giống như cười, khiến cho trái tim vất vả lắm mới bình tĩnh lại được của hắn lại loạn nhịp thêm lần nữa.
“Trà của tôi đâu?” Cậu tiếp tục hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT