Lan Du muốn tự mình giả bệnh, vừa dứt lời, Lục Nhiễm Không đã thấy cậu ôm bụng hơi khom người xuống, lưng cũng lọm khọm lên.
Lông mày cậu nhíu lại, cánh mũi phập phồng, khuôn miệng cậu khẽ nhếch lên như thể thiếu dưỡng khí, muốn r*n rỉ nhưng lại cố gắng nhịn xuống, môi bị cắn đến trắng bệch, thậm chí còn hơi run rẩy.
Cậu ngẩng đầu nhìn Lục Nhiễm Không, sâu trong cặp mắt xinh đẹp kia ẩn chứa nỗi đau đớn và kinh hoảng, trong một khắc này, Lục Nhiễm Không nín thở, tim như bị bóp nghẹt, thiếu chút nữa bật thốt lên hỏi cậu có chỗ nào khó chịu
“Cảnh sát, cảnh sát, 0356 hình như đang bị đau bụng.” Sau khi lấy lại tinh thần, hắn vội vàng đứng lên gọi tên cảnh sát trại giam còn sót lại kia.
Đám người Lưu Tuấn Kiệt vốn đang xem phim, thấy vậy liền dồn dập quay người qua, quan tâm hỏi han: “Anh Kiều làm sao vậy? Hay là do ăn phải thứ gì?”
“Đồ ăn đêm nay chắc chắn có vấn đề, tôi ăn cũng thấy có vị là lạ.” Cừu Đạo tức giận nói.
Lâm Lâm cũng quay đầu gọi cảnh sát trại giam: “Sếp, ảnh đau thiệt đó, đến trán còn đổ mồ hôi kia kìa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play