Lục Nhiễm Không còn chưa kịp mở miệng, bác tài đã dứt khoát sang số, quay đầu xe, nhanh chóng lái về trạm chờ ban đầu.
“Có thể mở cửa không?” Ông tôi trầm giọng hỏi Lan Du, rồi lại liếc nhìn mấy người hành khách phía sau, ánh mắt sắc bén hệt như chim ưng.
“Chờ chút.” Lan Du nói: “Mọi người đứng dậy, thay phiên nhau lên đây, giao thiết bị đầu cuối cho tôi, tôi cần biết thông tin chính xác về thân phận của mọi người.”
Sau đó, cậu nhích lại gần Lục Nhiễm Không, thấp giọng nói: “Tôi ra máy bán vé ở trạm chờ để tra điểm đến của bọn họ, anh ở trên xe bảo bọn họ tự nói điểm đến của mình. Kết quả của ai không khớp với kết quả tôi tra được, thì người đó chắc hẳn là người Lunt. À đúng rồi, còn phải để ý đến vị tài xế kia nữa, biểu hiện của ông tôi quá tích cực, khá giống như đang diễn.”
Nói xong, cậu hừ rồi cười một tiếng, “Phương pháp này của anh cũng được đó chứ.”
Lục Nhiễm Không sửng sốt vài giây, sau đó đút tay vào trong túi quần, bâng quơ nói: “Chuyện nhỏ ấy mà.”
Người đầu tiên tiến lên chính là hai cậu học sinh Omega kia, hai người họ thay phiên nhau đưa thiết bị đầu cuối cho Lan Du, còn cẩn thận nhìn lén cậu vài cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT