Lan Du sầm mặt, Lục Nhiễm Không lại không phát hiện ra biểu hiện lạ thường của cậu, cúi đầu bấm nhận cuộc gọi đang được truyền đến trên thiết bị đầu cuối, “Mấy cậu sao rồi? Ờ, làm tốt lắm, đàn trùng thì đưa cho quân bộ xử lí đi, bọn họ sẽ phái tinh hạm xuống đuổi bọn hắn ra khỏi tinh hệ……”
“Sau khi trùng chúa chạy mất, đám trùng còn lại liền tan rã, mấy người bên kia đã xử lý sạch sẽ rồi. Giờ thì đi thôi, đừng lượn lờ quanh đây nữa, trùng chúa chắc trốn đến xó nào mất rồi, mau chóng đi tìm thôi.” Đóng thiết bị đầu cuối lại, hắn xoay người bước đi, miệng còn nhả ra vài câu thúc giục.
Lan Du nghiến răng: “Rốt cuộc thì ai mới là người lượn lờ đây? Lên bờ bên kia luôn cho gọn thì không muốn, còn phải một hai tốn hàng tá thời gian để bơi qua đây.”
Lục Nhiễm Không làm như không nghe thấy lời cậu nói, chỉ men theo con đường mòn ven hồ tiến về phía trước, bỏ lại Lan Du còn đang tức giận ngồi bất động dưới đất.
Đi được một đoạn ngắn, hắn đột nhiên dừng bước quay đầu, thấm thía nói: “Sao mấy kiểu người như cậu lại không có chút kỷ luật nào vậy? Bây giờ chớ nên làm mình làm mẩy, có biết lấy đại cục làm trọng là như thế nào không?”
“Cút.” Nghe chưa con phò.
“Ok được thôi, vậy chúng tôi đường ai nấy đi, tôi tự ——” Lục Nhiễm Không còn chưa nói hết câu, đã đột nhiên im bặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play