Chu Càn nhìn thấy cảnh này khinh bỉ liếc Khang Nguyên Khải.
Biến một căn cứ tốt đẹp thành thế này, cũng là một nhân tài.
Chỉ là loại nhân tài này lão đại nhà hắn tuyệt đối sẽ kính nhi viễn chi.
Đến khi vào căn cứ, Chu Càn thậm chí còn không có ý muốn nói chuyện.
Những người bên trong từng người một nằm vật ra bên đường như những con giun sán, tanh tưởi, nhìn hoàn toàn không có giá trị gì để hấp thu.
“Anh! Sao anh mới về? Mang đồ về chưa! Ấy? Người này sao lại có chút quen mắt
Đây không phải là…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT