Tuy Khương Thăng Nguyệt nói khó nghe, nhưng tổ hợp này của bọn họ là đáng tin cậy nhất.
Cái gì cần bám theo thì vẫn phải bám theo.
Mắt A Vĩ lộ ra ngoài khăn quàng cổ luôn dõi theo Khương Thăng Nguyệt, đỏ ngầu, tham lam, khao khát.
“A Vĩ, mau kéo mẹ dậy!”
Lông mày A Vĩ nhíu chặt đến mức có thể kẹp chết ruồi, không tình nguyện đưa tay ra, kết quả tay Tôn Tú Phương vừa từ trong nước lấy ra, trên đó còn dính một lớp bùn nhớp nháp.
"Xuy!" A Vĩ lập tức rụt tay về sau lưng.
Tôn Tú Phương cứng đờ giữa không trung, nhìn vẻ mặt của A Vĩ, trong mắt lộ ra chút thất vọng, nhưng may là nàng đã quen, tự mình mò mẫm bò dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT